Wednesday, November 20, 2013

Ngưỡng cửa ... Tình người. / We Are The World for Philippines


“ Chiều Em lên đồi đợi chờ một phép lạ,

Chiều Em lên đồi đợi chờ hạt mưa sa,

Chiều Em lên cồn đợi chờ một cánh buồm,

Chiều Em lên cồn có nỗi buồn nào hơn...”

...

Tiếng hát trầm buồn của Ca Nhạc-Sĩ Việt-Dũng trong bản nhạc Khát Sống của chính Anh, làm cho tôi lịm đi vào một quá khứ đau buồn khi con thuyền nhỏ bé ,có tôi trên đó, lênh đênh chao đảo trên biển cả giông bão kinh hoàng...

...

Tôi là một người không bao giờ dám mạo hiểm, nhưng năm ấy sau khi ở tù ra, tôi lại quyết định đi vượt biên bằng ghe đánh cá mà sau này tôi mới biết là vô cùng nguy hiểm : Theo thống kê của Cao-Ủy Tỵ Nạn Liên Hiệp Quốc năm 1982, chỉ có 20% thuyền nhân (Boats People) là tới được bến bờ tự do, còn 80% là hoặc làm mồi cho cá, bị hải tặc chém giết hay bị bắt lại vào nhà tù CS, nơi tôi đã trải qua những năm tháng đói khát trên rừng thiêng nước độc...

Tôi nói riêng và chúng tôi nói chung, hàng trăm ngàn người đã may mắn đến được ngưỡng cửa của Tự-Do và tình người. Những quốc-gia lân cận như Nam Dương, Philippines, Singapore, Mã-Lai và Hồng Kông... là những nước đã cưu mang chúng tôi sau những ngày giờ hãi hùng trên biển cả ...

Mấy năm trước đây, Nam Dương đã bị thiên tai Shunami với hàng trăm ngàn người chết thảm khốc. Nay lại đến Philippines với Typhoon Yolanda / Haiyan  kinh hoàng, lấy đi sinh mạng hàng ngàn người và hàng trăm ngàn người lâm cảnh đói khát , lạnh lẽo không nhà.

Cả hai quốc gia này đã mở rộng cánh tay cứu giúp chúng tôi hơn 30 năm trước đế ngày nay hàng triệu người chúng ta được sống an nhàn trên quê hương thứ hai này. Vì vậy cộng đồng người Việt Quốc-Gia hải ngoại đã nhiều nơi đứng lên tổ chức cứu trợ cho nạn nhân bão lụt trong mấy ngày qua.

Riêng cựu Quân Nhân VNCH chúng ta đã sát cánh bên nhau trong công tác cứu  trợ nạn nhân bão lụt ở Philippines .

Nam Cali, KQ Trần-Ngọc, KQ Đặng Quỳnh và Lôi Hổ Phạm Hòa... đã mạnh dạn lãnh trọng trách quyên góp từ những cựu Quân Nhân VNCH và những người Việt khác ...

Với riêng KQ Đặng Quỳnh, một khuôn mặt quen thuộc trong những hoạt động xã hội từ trước đến giờ, đã làm cho chúng ta thật sự nức lòng và ngưỡng mộ. Anh KQ trẻ này đã nhiều lần thành công trong mọi công tác từ thiện nên Anh đã được một Niên Trưởng KQ đề nghi đứng ra làm thủ quỹ trong công cuộc cứu trợ này.

 Tôi vừa mới gặp Anh trong đêm “Để Nhớ Một Thời” ở Houston, thế mà hôm nay,  khi trở lại nhà, đã thấy Đặng Quỳnh đang hăng hái kêu gọi Anh Em KQ tham gia đóng góp trên mạng. Nhìn vào danh sách, tôi thấy Anh Lính Già KQ Phù-Cát đứng đầu sổ với mấy chục KQ xếp hàng theo. Đặc biệt là  KQ Hoa Tiêu Trực Thăng Lê Chiếu, người đã mạnh dạn lên tiếng “đây là cơ hội để chúng ta trả nghĩa ” với người Anh Em Philippines đã từng cưu mang chúng ta hơn 30 trước...

Những Người KQ Lính Già Phù Cát,KQ Trần-Ngọc, KQ Đặng Quỳnh và KQ Lê Chiếu... là những niềm tự hào và hãnh diện của Quân Chủng KQ chúng ta. Họ theo đúng truyền thống của KQ “không bao giờ nói về cái tôi của Họ” và chỉ âm thầm sát cánh cùng Anh Em trong mọi lãnh vực làm đẹp cho KQ và cứu giúp những kẻ khốn cùng trong những cố gắng có thể có.

NHìn những em bé Philipines rách rưới, đói khát với khuôn mặt thảm thương hai tay chắp lại ... như khẩn thiết van xin !!!, chắc chắn chúng ta sẽ không tài nào nuốt nổi miếng cơm đang nhai trong miệng.

Nhìn những hình ảnh trại tỵ nạn Bataan,nơi thuyền nhân tỵ nạn VN tạm trú ngày trước, chúng ta không khỏi không động lòng trắc ẩn : Khi xưa người  Philippines giúp đỡ chúng ta trong cơn khốn khó. Nay ta lại làm ngơ sao đành ???.

Đặng Quỳnh không phải là người vượt biển hay vượt biên, Anh Lính Già Phù Cát cũng không phải là  người ở trại tỵ nạn Bataan, nhưng Các Anh đã có những Bạn hữu một thời sống đời thuyền nhân tỵ nạn như tôi, như KingBee Dương Ngọc Như, Như KingBee Phạm văn Thận và hàng trăm ngàn thuyền nhân còn sống hay đã chết khác nữa đến được ngưỡng cửa tình người. Hành động thức thời và kịp thời của Các Anh đã làm mọi người chúng ta vô cùng cảm kích và phấn khởi để cùng các Anh góp công sức xoa dịu những thương đau trong cuộc đời vốn dĩ nhiều đau thương.

...

Này Anh, này Chị,

Có bao giờ Anh Chị biết rằng : Ở nơi đây Anh Chị Em ta và gia đình đang sống trong nệm ấm chăn êm thì ở một nơi chốn xa xôi kia trên trái đất có hàng chục ngàn đứa trẻ trong cảnh đói lạnh sau cơn bão lụt chết người. Chắc chắn Anh Chị Em chúng ta không thể nào làm ngơ được trước thảm cảnh này. Nhất là đối với một dân tộc đã từng cưu mang chúng ta trong cảnh đời tỵ nạn đau thương trước kia. Mong rằng Anh Chị Em chúng ta hãy cùng KQ Đặng Quỳnh,KQ Trần-Ngọc và Lôi Hổ Phạm Hòa...và các tổ chức cứu trợ khác chia sẻ phần nào những đau thương khốn khó với người Philippines, những ân nhân của người VN tỵ nạn Cộng Sản , trong cảnh đời đau thương sau cơn Thiên Tai khủng khiếp này.

Trân trọng.
 *KQ Ngô Vũ Khánh Truật/ Indiana

Video

No comments:

Post a Comment