Virginia mây đen giăng vần vũ
Góc phố ngồi ta thấy bão đi qua
Tacloban một thị trấn hiền hòa
Bị vùi dập dưới cuồng phong hung bạo

Bao nhiêu năm từ khi rời hải đảo
Vẫn chưa quên một vùng đất tạm dung
Đã giúp ta qua giông gió bão bùng
Nhớ dân Phi với tấm lòng nhân hậu

Bataan mảnh đất lành chim đậu
Đất người ta mà ngỡ đất quê nhà
Từng buổi chiều ngồi nhớ mẹ thương cha
Nhớ bè bạn bên kia bờ biển thẳm

Thương dân Việt vượt trùng dương ngàn dặm
Đổi mạng mình lấy hai chữ tự do
Nhờ dân Phi có được bữa ăn no
Không phải sống cảnh màn sương chiếu bụi

Dẫu hôm nay đời vẫn còn trôi nổi
Ơn của người ghi khắc mãi trong tim
Hỡi những ai trong nệm ấm chăn êm
Hãy nhớ đến những người đang hoạn nạn

Của tuy nhỏ nhưng nghĩa tình vô hạn
gửi đến dân Phi với tấm lòng thành
Cầu ơn trên cho gió bão qua nhanh
Dân Phi sớm bắt tay vào tái thiết

Bạn ta ơi, những đàn chim nước Việt
Xin đừng quên tổ ấm một thời xưa!

Hoài Điệp Hạ Phương
một người tỵ nạn VN tại Bataan